Người Man núi Tản Viên
Le Minh Khai
Người dịch: Hà Hữu Nga
Lời người dịch: Trên trang mạng leminhkhai.wordpress.com có một số bài viết ngắn đề cập đến các vấn đề quan trọng về lịch sử, văn
hóa Việt Nam. Chúng tôi cố gắng dịch và chuyển tải đến những ai liên quan -
quan tâm, và mong rằng các vị sẽ có các trao đổi giúp làm rõ vấn đề mà tác giả
Le Minh Khai đặt ra nhằm thúc đẩy học thuật phát triển.
Ngày nay nhiều người vẫn coi núi
Tản Viên là linh địa của người Việt từ thồi cổ đại. Các tích truyện về thần núi
Tản Viên thấy trong các văn bản sớm của Việt Nam, và chúng chứa đựng thông tin
về ngọn núi này gắn liền với tích truyện các vua Hùng, được cho là trị vì vào
thời kỳ trước công nguyên. Vì vậy sự gắn kết giữa người Việt và ngọn núi này
dường như có gốc gác từ thời cổ đại.
Tuy nhiên có những vấn đề liên
quan đến bức tranh thời cổ đại giả định ấy của mối quan hệ giữa người Việt và
núi Tản Viên. Trước tiên là các nhà ngôn ngữ học tin rằng người Việt (với khái
niệm người Việt tôi muốn nói đến những người nói các phiên bản sớm của thứ ngôn
ngữ mà ngày nay chúng ta vẫn coi là tiếng Việt) khởi nguồn đâu đó ở vùng ngày
nay là miền trung Việt Nam và một số vùng phía đông của nước Lào. Vào giai đoạn
trước công nguyên các tộc người sống trên hầu hết vùng châu thổ sông Hồng đều
không phải là người Việt, chẳng hạn như người nói tiếng Tày Thái và Kadai.
Vì vậy trước khi người Việt bắt
đầu tiếp xúc với núi Tản Viên thì có lẽ nó đã thân thuộc với những người khác
rồi. Mất bao lâu để người Việt biến ngọn núi này thành tín ngưỡng của mình và
thế chỗ các cư dân đã cư trú trước đó?
Nếu bạn bỏ qua các tích truyện về
núi Tản Viên và các vua Hùng ở phần đầu sách Đại Việt sử ký Toàn thư để tìm kiếm các
tham chiếu lịch sử thực sự liên quan đến ngọn núi này trong bộ sử đó thì bạn sẽ
thu được các thông tin sau đây:
1) Vào năm 1073 trời mưa lớn liên
tục, vì vậy hoàng đế Lý Nhân Tông đã cho rước tượng Phật từ chùa Pháp Vân về
kinh đô để cầu mưa tạnh. Hoàng đế cũng cho cúng thần núi Tản Viên.
2) Năm 1129, hoàng đế Lý Thần Tông
nghe tâu ở núi Tản Viên có hươu trắng, vua sai người đi bắt được. Giống như tầm quan trọng của voi
trắng trong thế giới Thái – Mianmar, có vẻ như con hươu trắng đó được coi như
là một dấu hiệu của quyền lực. Tuy nhiên nó (hoặc sự hiện diện của nó trên núi
Tản Viên) có thể cũng được coi là liên quan đến mưa vì ngay trước đó, Đại
Việt sử ký toàn thư có nói rằng: tháng 2, vua trai giới để cầu mưa, thì rõ
ràng là thời gian đó thiếu mưa.
3) Năm 1145 dựng đền thần núi Tản Viên.
Vậy là vào cuối thế kỷ 11 chúng ta phát hiện ra một vị
vua Việt lệnh dâng lễ vật lên núi Tản Viên để cầu mưa. Hơn 70 năm sau một vị
vua khác lại cho xây đền thần trên ngọn núi đó.
Có lẽ trước đó trên núi đã có đền thờ rồi. Nếu đã có
rồi thì văn bản lịch sử lẽ ra đã nói rằng nhà vua lệnh cho tôn tạo đền thờ, vì
việc tôn tạo đền thờ là một việc rất bình thường. Tuy nhiên chúng ta không biết
chắc là đã có đền thờ hay chưa. Dẫu sao thì điều quan trọng là các sử liệu này
cho thấy rõ rằng người Việt vào thời điểm đó đang thờ thần núi Tản Viên.
Một vấn đề khác cũng có ý nghĩa là sau các sự kiện
trên về núi Tản Viên trong Đại Việt sử ký toàn thư chúng ta còn thấy
những tư liệu khác liên quan đến núi Tản Viên, đó là những người man sống xung
quanh đó. Năm 1207 “sơn man” (山蠻) núi Tản Viên làm giặc, và năm 1226
“sơn man” đánh lẫn nhau.
Các thông tin đó trong Đại Việt sử ký toàn thư cho
thấy có vẻ chắc chắn không phải người Việt đã thờ cúng núi Tản Viên từ thời cổ
đại. Ngược lại các sử liệu này có vẻ chứng tỏ việc thờ cúng Tản Viên mới chỉ
được bắt đầu vào khoảng thế kỷ 10 – 11 mà thôi.
Vậy thì liệu các tích truyện về núi Tản Viên và các
vua Hùng phải chăng chỉ là thế - các tích truyện?
Nguồn: http://leminhkhai.wordpress.com/2010/06/23/the-savages-of-mount-tan-vien/
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét