Powered By Blogger

Thứ Tư, 22 tháng 1, 2014

Magdalen dạo chơi



MAGDALEN DẠO CHƠI

Oscar Wilde [1854-1900]

Những vầng mây trắng nhỏ cuồn cuộn bầu trời
Tháng Ba những cánh đồng tít tắp trải hoa vàng rực rỡ,
Chùm thủy tiên vàng lách tách mỗi bước đi, những núm tua thông
Lắc lư xoay nhè nhẹ theo đàn chim hét vụt qua.

Thoảng hương từ đôi cánh những bầy ong dậy sớm,
Mùi cỏ đầm sương, ngai ngái đất nâu vừa cày,
Muôn giọng chim muông hoan ca mừng Xuân ra đời
Thoăn thoắt chuyền cành khe khẽ đung đưa.

Muôn tán lá rừng rộn rã âm thanh Mùa Xuân
Kìa những nụ hồng chúm chím bên chùm mâm xôi
Trên vồng nghệ vàng mặt trăng lửa rung ring
Đung đưa một vòng thạch anh tím biếc

Kìa dãy tiêu huyền bên rặng thông rì rào câu truyện
Khúc khích tiếng cười tung tẩy áo choàng xanh
U ám gốc du già chợt tưng bừng chùm diên vĩ
Rực sắc cầu vồng ánh biếc ngực bồ câu.

Kia bầy chiền chiện xập xòe trên nội cỏ
Bung dứt muôn tơ dệt tổ mỏng khói sương
Loang loáng bên sông kìa ánh chớp lam
Chim trả biếc xé thinh không tên bắn.

Người dịch: Hà Lập Nhân



Ghi chú: Đọc Oscar Wilde, một thi sỹ quá tinh tế, khôn dịch, càng rõ hơn tại sao Irland lại sinh ra những nhà văn nổi tiếng như George Bernard Shaw [1856 – 1950], William Butler Yeats [1865 – 1939], James Augustine Aloysius Joyce [1882 – 1941], Samuel Barclay Beckett [1906 - 1989]. Và hơn thế nữa, trong lòng Wilde hình bóng một người gái bán hoa thánh thiện đến nhường nào, cho dù đó có là người đàn bà của riêng Chúa như Magdalen hay không.


MAGDALEN WALKS

Oscar Wilde [1854-1900]

The little white clouds are racing over the sky,
And the fields are strewn with the gold of the flower of March,
The daffodil breaks under foot, and the tasselled larch
Sways and swings as the thrush goes hurrying by.
 
A delicate odour is borne on the wings of the morning breeze,
The odour of deep wet grass, and of brown new-furrowed earth,
The birds are singing for joy of the Spring’s glad birth,
Hopping from branch to branch on the rocking trees.
 
And all the woods are alive with the murmur and sound of Spring,
And the rose-bud breaks into pink on the climbing briar,
And the crocus-bed is a quivering moon of fire
Girdled round with the belt of an amethyst ring.
 
And the plane to the pine-tree is whispering some tale of love
Till it rustles with laughter and tosses its mantle of green,
And the gloom of the wych-elm’s hollow is lit with the iris sheen
Of the burnished rainbow throat and the silver breast of a dove.
 
See! the lark starts up from his bed in the meadow there,
Breaking the gossamer threads and the nets of dew,
And flashing adown the river, a flame of blue! 
The kingfisher flies like an arrow, and wounds the air.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét