HỎI NỮA MÀ CHI
Alfred Tennyson (1809-1892)
Hỏi nữa mà chi: trăng kia chẳng đã trôi về biển;
Đồng mây kia đã vuột khỏi bầu trời
Cuồn cuộn bóng hình núi non, bờ bãi;
Ơ hờ, ngóng trông hời vọng
Hỏi nữa mà chi.
Hỏi nữa mà chi: hời vọng nào mong?
Nào mong môi lợt mắt quầng:
Ơ hờ, người ơi, chớ vội bỏ đi!
Hỏi nữa mà chi, chỉn e đánh cược đời người;
Hỏi nữa mà chi.
Hỏi nữa mà chi: phận ta đòi buộc:
Ơ hời kẻ lội ngược dòng
Ơ hời ngược dòng để sóng cuốn đi
Thôi đừng, người ơi, ơ hời, vời tay;
Hỏi nữa mà chi.
Người dịch: Hà Lập Nhân
ASK ME NO MORE
Alfred Tennyson (1809-1892)
Ask me no more: the moon may draw
the sea;
The cloud may stoop from heaven and take the shape,
With fold to fold, of mountain or of cape;
But O too fond, when have I answer'd thee?
Ask me no more.
Ask me no more: what answer should I give?
I love not hollow cheek or faded eye:
Yet, O my friend, I will not have thee die!
Ask me no more, lest I should bid thee live;
Ask me no more.
Ask me no more: thy fate and mine are seal'd:
I strove against the stream and all in vain:
Let the great river take me to the main:
No more, dear love, for at a touch I yield;
Ask me no more.
The cloud may stoop from heaven and take the shape,
With fold to fold, of mountain or of cape;
But O too fond, when have I answer'd thee?
Ask me no more.
Ask me no more: what answer should I give?
I love not hollow cheek or faded eye:
Yet, O my friend, I will not have thee die!
Ask me no more, lest I should bid thee live;
Ask me no more.
Ask me no more: thy fate and mine are seal'd:
I strove against the stream and all in vain:
Let the great river take me to the main:
No more, dear love, for at a touch I yield;
Ask me no more.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét