Powered By Blogger

Thứ Tư, 29 tháng 1, 2014

Bữa tiệc



Bữa tiệc

William Matthews

Chẳng màng kẻ nào
chưa đến bốn mươi lại biết dán
khít cửa. Mình lên sáu, buồn thế.
Trong bếp Lavada
đang vặt lông
một con gà rúm ró
rồi mổ moi lòng ruột
Lỗ chỗ.
Mình vung đôi cẳng tay tong teo lên cao
đến nỗi tòi mấy đoạn xương   
cười khinh khích. Mười năm nay Lavada
tim nhức còn mình đã sáu mươi năm.
Lavada đen thui ục ịch
cài chiếc lông gà lên tóc
hai đứa quay cuồng nhảy, bắp tay ả 
giần giật bỏng rực thớ thịt. Cùng ngoác cười
tê quai hàm
hệt tu nước rêu lạnh
lốm đốm gỉ sắt
vét tận đáy giếng.

Người dịch: Hà Lập Nhân


The Party

William Matthews

I don't care if nobody
under forty can hang a door
properly. I'm six and I'm bored.
In the kitchen Lavada
is plucking a turkey
who looks crumpled
and turned inside out
He's full of holes.
I throw my skinny arms in the air
as far as my bones will let them go
and giggle. It's ten years to Lavada's heart
attack and sixty to mine.
Black overweight Lavada tucks
a feather in her hair
and we dance, her triceps
wobblillg like charred wattles. We laugh
until our jawbones sting
as if we'd drunk mossy
cold, rust-flecked water
from the bottom of the well.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét