HẬU HIỆN ĐẠI
James Galvin [1951-]
Bức hình ngôi sao Rita Hayworth đã được viền
Vào bom thiêu trụi Hiroshima
Nước mắt rơi nhàm tôi khóc các Avant-gardes
Hời trông chỉ ngựa ô về.
Vì thế giật vàm khựng trước hàng rào.
Vì thế roi, đinh thúc.
Đấy cần biểu đạt phản thùng.
Xá tội cho ta.
Bờm tung, đuôi vồng
Mắt mắt
Lao ngược gió đồng khô khắt
Dịu dàng
Lũ ấy cõi này lẫn cả cõi kia xá tội cho ta.
Này nhé: khin khít từng cơn gió nổi kìa.
Hệt lũ trò hư chợt thầy bước đến
Lùm bạch dương xô nhau rung lá xạc xào
Thu vẫn còn đây.
Những dãy đồi bừng trong dải sáng xanh.
Lẫn lộn vật dùng
Cứu hủy diệt thế gian
Bởi tay thảm họa.
Ngựa nước đại cập cổng, kìm cương.
Hạ mã
Biết kẻ kia chăng?
Người dịch: Hà Lập Nhân
POST-MODERNISM
James Galvin [1951-]
A pinup of Rita Hayworth was taped
To the bomb that fell on
Hiroshima.
The Avant-garde makes me weep with
boredom.
Horses are wishes,
especially dark ones.
That's why twitches and fences.
That's why switches and spurs.
That's why the idiom of betrayal.
They forgive us.
Their windswayed manes and tails,
Their eyes,
Affront the winterscrubbed prairie
With gentleness.
They live in both worlds and
forgive us.
I'll give you a hint: the wind in
fits and starts.
Like schoolchildren when the
teacher walks in,
The aspens jostle for their places
And fall still.
A delirium of ridges breaks in a
blue streak:
A confusion of means
Saved from annihilation
By catastrophe.
A horse gallops up to the gate and
stops.
The rider dismounts.
Do I know him?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét