Powered By Blogger

Thứ Tư, 29 tháng 1, 2014

Vời trông (I)




Vời trông (I)

David Starkey

Mấy đứa bọn ta đẻ ra để vời trông
Từng mảnh váy tả tơi vương sàn nhảy,
Bọn ta ngóng hở, hở thêm nhiều nữa.
Khi mũi khoan bập vào thớ gỗ
Bọn ta biết cây dầm này gớm đấy
Nhưng không phải không thể thọc khoan.

Bọn ta thấy nhiều thứ tương đương
Trong vạn vật thật là ý tứ: rượu rum nhỏ bơ nóng dậy vị bánh bí ngô
Làm bọn ta nhớ đến lúc mặt trời hừng tháng Một
Hiếm khi bọn ta bị chửi mắng: thường thì mấy mẹ
e hèm, rồi cuối cùng cũng hòa cả làng.

Với bọn ta nhạc rốc dội thùng thùng: đã lắm Joe Strummer tru
kêu đoàn kết giai tầng, Exene hú gợi tình nồng thắm,
thỉnh thoảng
cháy bùng bùng.   

Một bé gào hệt dàn còi tàu rú ngàn bánh sắt rền

Lơ lửng trên mũi gươm bọn ta tụ bạ thành đàn   
với chính lũ tấn công:
Hỏi gươm kia đâm được cái gì?

Cả lũ cháu con ta phát điên vì thói lạc quan đắng ngoét-
cười khẩy bọn ta với người tình và bạn bầy chúng nó –
sao ta có thể phát cuồng lũ nớ?

Lũ nớ máu thịt ta, món quà gởi trả
hoàn vũ từ tâm, đám bụi tinh vân
cho được sống
ân huệ ta
phần thưởng lũ ta.

Người dịch: Hà Lập Nhân


Hope

David Starkey

Some of us are born to hope.

When the dress falls apart on the dance floor,
we understand we’ve been needing to show more skin.

When the drill bit snaps off half-way through the job,
we know that particular beam
was not meant for holes.

We see resemblances
in all things pleasant: hot buttered rum tastes like pumpkin pie,
which reminds us of our favorite November sunrise.

Rarely are we outraged: most likely, as our mothers
foretold, it will all come out in the wash.

To us, even punk rock is joyful music: Joe Strummer yowling
about class solidarity, Exene howling about how good it feels,
sometimes,
to be burned.

A wawling baby sounds like punk rock’s greatest hits.

Held up at knife-point, we are gregarious
with our assailants:
What could it hurt?

And though our children resent our relentless optimism—
sniggering at us to their lovers and friends—
how could we possibly resent them?

They are our beloved issue, our gift back
to the beneficent universe, our very own stardust
made vital,
our mercy,
our reward.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét