Nhảy múa với bầu trời buồn
Hà Lập Nhân
nào
cùng người
thân
đun nước thơm
tắm gội
xuống phố chọn
kỹ loại lụa vàng may áo
thoảng nhẹ
màu dã thảo ba năm thấm mồ hôi một người con gái
ba năm trải
trên lùm hoa dại phơi nắng nỏ ven sông mùa cắt nếp đương thì
dẻo tay ngồi
xay giã cốm thơm óng ả giữa nhà đặt mấy lá sen xanh
ba năm hấp bằng
chiếc niêu đất nâu ám hương cơm mới ủ rơm
chỉ khâu áo
bóc nhẹ thân tằm
lôi ruột tằm
nuồn nuột
ngâm lọ giấm
óng ánh
ba năm dầu
dãi phơi sương
ba năm ướp
gió
không vương sợi nhỏ
bụi trần
buồn
không vương sợi nhỏ
bụi trần
buồn
nào
cùng người
thân dậy sớm
đốt trầm thơm
cầu thần linh phù hộ
vác nỏ gỗ dâu
đeo ống mũi tên đồng đen bóng
đầu tiên
không quên nhấc nhẹ chân phải khỏi bậu cửa
con cón sải
bước hướng rừng sâu lẩm bẩm khẩn cầu cho được
bắn trúng
loài dã điểu cánh vàng dòng dã lượn ba năm không đậu hứng tên
giương mấy
móng buồn khẽ gỡ nhếch mỏ buồn hót kể giấc mơ buồn
nào mấy ngón
tay khoan nhặt lột lớp da vàng gỡ lớp thịt vàng
nhón chân lên
tận thượng nguồn lựa hòn đá ngọc
mài một chiếc
kim xương lấp lánh sắc vàng
trọn ba năm
dòng khâu tấm áo lụa vàng
ngày mai nhẹ
gót xuống nơi kia
nhảy múa với
bầu trời
buồn
nào
đã thấy hoan
ca nhạc trỗi
bầu trời xoay
chóng mặt cánh đồng mây
muôn triệu vì
sao khép mi nhấp nháy cười buồn
hát ru người
xưa ngủ yên dưới mấy lọn tóc xanh rười rượi
âm u khát tay
thon bứt tóc thương người dưng giơ mảnh vai gầy sẻ bớt gánh đời
mặc áo lụa
vàng đi chiếc giày lụa vàng xoay tít khúc thương ca không tiếng
một mai ngày
nắng hanh về gió nhẹ rắc mấy dải hoa vàng bước chân đi
bầu trời
chóng mặt đổ nhào vài mảnh đời vương vãi hát
mấy điệu buồn
khô cháy nhớ người dưng
mặc áo lụa
vàng nhẹ gót xuống nơi kia
nhảy múa với
bầu trời
buồn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét