Powered By Blogger

Thứ Sáu, 7 tháng 9, 2018

Thơ Ekaterina Likovskaya



Khẩn cầu

Nhủ ta với, nến ơi, về tình yêu và những nỗi buồn
Chả thiết nữa tiên tri vận số,
Ta mén ra rìa. Mi điền đầy khe kẽ.
Bọn ta ở một mình lẳng lặng. Mình chị, mình em.
Bởi phận người cay đắng chắn ngang
ta nhận ơn trên từ con số ba những nguồn sinh lực.
Những
nguyên tố này trước Ngày Phán quyết
đã hứa với ta giữ gìn chăm bẵm.
Nguồn sinh lực đầu tiên - từ đầu tiên đến với ta,
nguồn sinh lực của cây ngải đắng và lối mòn sơn cước,
nguồn sinh lực của hạt, của cành cây, mớ tóc
hoặc –
mẩu dùi sắc nhọn có thể đâm thủng sáp.
Cái tên Mor là để gọi còn súc vật để hủy hoại-chữa lành.
Sinh lực này – nguồn sức mạnh vô cùng của Đất.
nguyên tố thứ hai làm nền cho những bộ khung sườn,
chúng ta gọi nó là
thể lỏng những giấc mơ,
nơi t
a nói chuyện không chỉ với những kẻ người,
đó là một
nguồn mạch lạ, thế gian phản chiếu.
Sinh lực thứ ba - trong mi. Ngọn lửa Nguyên ,
ấm áp bình
yên - cẩn thận, chớ chạm vào -
gã khổng lồ thuần hóa. Còn ta không buồn biết,
điều gì sẽ xảy ra khi nến
bị kẻ người cắm ngược.
Ah, một
ảo ảnh, một bóng ma, những óc não không thể đánh lừa  
hôm nay, chỉ mình em mới đủ tài giúp được
chỉ có
mình em, chỉ có mình ta. Bọn ta ở một mình lẳng lặng.
Số ba - đã có ta.
Thêm cho ta thứ tư nữa nhé.
Sinh lực thứ tư đó là Thần và Khí,
để hợp thành sức mạnh của cả hai,
để
đưa ta vào một giấc mơ, đ phép thuật ta
tạo
dựng ra thế giới già nua rồi hoàn thiện nó,
đổ đầy năng lượng, cuộc đời, ngọn lửa,
thế rồi, ngợi ca nguyên tố thứ Tư,
ta sẽ mở vào mọi cánh cửa kia, sẽ tan chảy cùng vạn vật,
ta có thể hủy diệt cái vòng luẩn quẩn và bắt đầu ...
Nhưng
muốn vậy nến ơi thực hiện giúp ta đôi chút khẩn cầu:
đưa t
a suốt đến cùng trời, cuối đất
hãy quét băng lòng ta lửa đốt, cả niềm cay đắng in hằn trên mặt,
T
a khao khát tính thâm trầm của nến
muốn thành một ngọn lửa bình yên,
hệt vẻ ngoài trông thật điềm nhiên.
_____________________________________

(Hà Lập Nhân phiên bừa)


Заклинание

Расскажи мне, свеча, про любовь и печаль.
Не гадать-ворожить я желаю сейчас,
я стою на краю. Оплавляешь края.
Мы вдвоём в тишине. Только ты, только я.
Человеческой, горькой судьбе поперёк
свыше дали мне силы в количестве трёх.
Эти элементали до Судного дня
и беречь, и питать обещали меня.
Сила первая — с первого слова со мной,
сила горькой полыни и тропки лесной,
сила прутика, зёрнышка, пряди волос
или — острой иглой протыкаемый воск.
Мор накликать и скот загубить-исцелить.
Эта сила — могучая сила Земли.
И вторая стихия — в основе основ,
назовём её жидкой субстанцией снов,
где веду я беседы не только с людьми,
это — странный родник, отражающий мир.
Сила третья — в тебе. Первозданный Огонь,
теплота и покой — осторожно, не тронь —
укрощённый титан. И я знать не хочу,
что бывает, когда опрокинут свечу.
Ах, видением, тенью мозги не морочь,
только ты мне сегодня способна помочь,
только ты, только я. Мы вдвоём в тишине.
Три — уже у меня.
Дай четвёртую мне.
Та четвёртая сила есть Воздух и Дух,
чтоб связать воедино могущество двух,
чтоб впустить меня в сон, где моё колдовство
сотворит ветхий мир и достроит его,
и наполнит энергией, жизнью, огнём,
и тогда, воздавая хвалы Четырём,
я войду во все двери, растаю во всём,
я смогу разорвать этот круг и начать…
Но для этого — просьбу исполни, свеча:
забери меня всю, до конца, до конца
и сотри нетерпение, горечь с лица,
я хочу научиться твоей тишине
и спокойному пламени,
будто вовне.



Buồn

Chút sáng lịm, buồn len lỏi đến.
Mi sán lại đi, bầu bạn cùng đi
vai tê cứng đêm sâu thức trắng
lạc điệu phím đàn loạn nhịp tơ
giọng lỗ mãng, gầm gào rên rỉ
trí não ấy, lao lực ấy, dù nặng è đâu có vui chi;
và sán lại lối nhìn kẻ kia, bầu bạn với vô tri
sau rùng rùng bão dông hoan hỉ sân si.
Sán khít khịt những gì đã qua, những gì sẽ đến
chẳng mảy may hệ trọng khinh khi 
sán đến những năm cùng tháng tận,
giờ mi vẫn kia nơi mi từng ở, đâu nửa đường bỏ lỡ.
Sán vào câu chữ lạnh băng khi còn chưa kết cục
vào diễn giải, vào các tiên liệt khi còn chưa nứt toác 
vào ngựa; nếu mi thực sự là vua
thì tịch mịch vua cũng chẳng phải vua chỉ giản đơn là cá
tách rời hết thảy, cả tiếng cười mi lẫn tiếng khóc mi  
tịch mịch chẳng hủy tan dẫu nổ tung thành muôn vạn mảnh 
mỗi cái mới trong tường, mỗi cái mới trong tù
cả bốn bức thành, và chiếc khóa kia nhốt kín hồn mi,
hết thảy hữu ích hơn dành cho cuộc sống yên bình,
hết thảy thân quen hơn là hình hài vô thường trôi mãi.
Tìm kiếm nghĩ suy, tìm kiếm khổ đau, tìm kiếm bản chất mi
nhưng chỉ thấy mình là nhân tình vô vọng,
dụ chúng chui vô khao khát sân si,
mình tự vong thân, tự lãng quên chỉ bởi một từ,
bằng các ký tự SMS*, Notepad**, Moleskine***,
vô cùng lạ,
và cũng cùng mới.

Buồn đến như thế nhưng không đi như thế.
Sán buồn vào giới hạn thời gian
ngay cả lúc một bàn tay siết chặt tay mi
lúc rời xa, đến đó một mình mi lặng lẽ
sán lại những mất còn tiêu tan thù hận  
biết bao rã hoại trong những cõi thẳm sâu vẫn chưa hề rữa nát  
sán lại những cuộc đi đời đời kiếp kiếp, đến những kẻ vẫn còn
đời họ hoặc đời mi, nhưng sẽ rời đi, chắc chắn sẽ rời đi.
Đến như vậy, cuộc đời, khi sức kiệt, khi rách nát,
mi đau đáu đời, xót xa, không thể thoát,
và,
cái thành phố kia tràn trong mưa như tràn trong nước mắt,
mi đâu hiểu rằng nỗi buồn là vô ích
không có
cuộc khởi đầu và kết cục; trong khổ đau
tìm đâu ra chiếc giường sinh tử cho mi;
thì kia mi hãy khát khao đi chỉ bởi thế, bởi vì,
đừng nhớ nữa, cũng đừng hình dung là mi không thể.

Chút sáng lịm, thì ngủ đi, hãy ngủ thiếp đi,
trong giấc mơ
tự mình mình gửi,
để
mặc chút sáng phiêu du theo chiếc cầu thang, dọc mái nhà
những đám mây hoang, đẩy chúng xa nhau bằng bàn tay ma quái.
Khi ở kia còn một thứ gì cho đôi mắt khép,
thì mai sau, không phải hôm nay, xin hãy hỏi, về điều này
ở kẻ kia tý chút gần hơn trong giấc mơ mi. Và kẻ ấy tự mình
không thể hiểu,
không tỏ bày và không trải nếm qua.
________________________________

Ghi chú

* SMS (Short Message Service): Dịch vụ tin nhắn ngắn bằng điện thoại di động.
** Notepad là một trình soạn thảo văn bản đơn giản được đi kèm với Microsoft Windows bắt đầu từ phiên bản 1.0 năm 1985.
*** Moleskine sổ tay thông minh

(Hà Lập Nhân phiên bừa)


Печаль

Выключается свет, и приходит печаль.
Ты её применяешь, её примеряешь
к затвердевшим плечам и бессонным ночам,
и неверному тону расстроенных клавиш
чьей-то песней бестактной; гудящей слегка
голове и работе, что в тягость, не в радость;
и ко взгляду чьему-то, и отходнякам
после бурных веселий и яростных праздненств.
К страху перед прошедшим и тем, что грядёт,
и неважно, что: важно, что неотвратимо;
и к тому, что кончается час, день и год,
а ты там, где и был, не пройдя половины.
К замерзающей фразе ещё до конца
полустишия, павшей ещё до обрыва
кобылице; к тому, что ты если и царь,
то безмолвия царь, и не царь, просто рыба,
что оторван от всех, что твой крик и твой смех
тишины не нарушит, хоть рвётся наружу,
каждый новый в стене, каждый новый в тюрьме
и кирпичик, и ключ, замыкающий душу,
всё пригоднее делает мир для житья,
всё привычнее вид проходящего мимо.
Ищет мысль, ищет боль, ищет сущность твоя
и находит себе безнадёжно любимых,
забирает их в фокус протяжной тоски,
забывает себя, забывается словом,
пишет им в смс, ноутпад, молескин,
бесконечно чужим, нескончаемо новым.

Так приходит и так не проходит тоска.
Применяешь её к ограниченным срокам:
Даже если сожмёт твою руку рука
на прощанье, туда — ты пойдёшь одиноким;
и к потерям, которым потерянный счёт
столько тлеет в глубинах, и всё же не сгинет,
и к ушедшим навеки, и к тем, кто ещё
жизнь свою ли, твою, но покинет, покинет.
Так приходит она, измотав, истерзав,
ты ей болен мучительно, неизлечимо,
и, свой город сдавая дождям как слезам,
ты никак не поймёшь, что печаль — беспричинна
и что нет ей начала и цели; у мук
не бывает родильного, смертного ложа;
и тоскуешь ты лишь потому, по тому,
что ни вспомнить, ни даже представить не можешь.

Выключается свет, засыпай, засыпай,
в сновиденье себя от себя отсылая,
пусть блуждает по лестницам, крышам и по
облакам, раздвигая их призрачной дланью.
Оставляй что-то там незакрытым глазам,
и спроси, но потом, не сегодня, об этом
у того, кто чуть ближе во сне. И кто сам
непостижен, невысказан и неизведан.



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét