Powered By Blogger

Thứ Tư, 26 tháng 9, 2018

Lại Georg Trakl


Bản nhạc ở lâu đài Mirabell

Đài nước khẽ reo. Lững lờ
Trời trong, mấy dải mây vương trắng.
Những bước chân chiều
Lặng khu vườn vắng.
Thẫm bóng bức cẩm thạch tiền nhân.
Bầy chim khuất dần chân trời thẳm.
Nông thần khép mắt lướt trong đêm.
Cánh lá đỏ lìa cành cổ thụ
Chao nghiêng khung cửa hoàng hôn.  
Nhập nhoạng lửa đèn căn phòng cũ
Hiện bóng lũ bù nhìn u ám tối tăm.
Bộ đồ trắng vị khách xa sải bước.
Con chó xồ ra từ vách thủng hành lang.
Kẻ hầu gái dụi đèn
Dỏng tai thánh thót lắng khúc ca đêm.

(Hà Lập Nhân phiên bừa)


Musik im Mirabell

Ein Brunnen singt. Die Wolken stehn
Im klaren Blau, die weißen, zarten.
Bedächtig stille Menschen gehn
Am Abend durch den alten Garten.
Der Ahnen Marmor ist ergraut.
Ein Vogelzug streift in die Weiten.
Ein Faun mit toten Augen schaut
Nach Schatten, die ins Dunkel gleiten.
Das Laub fällt rot vom alten Baum
Und kreist herein durchs offne Fenster.
Ein Feuerschein glüht auf im Raum
Und malet trübe Angstgespenster.
Ein weißer Fremdling tritt ins Haus.
Ein Hund stürzt durch verfallene Gänge.
Die Magd löscht eine Lampe aus,
Das Ohr hört nachts Sonatenklänge. 




Hồn đời

Rã hủy gài đêm trong từng nhánh lá.
Im lặng mênh mông ẩn kín rừng. 
Bỗng chốc ngôi làng dường ma quái.
Em gái thì thầm sau những cành đen.
Kẻ cô đơn quay đi vội vã,
Trên lối mòn đêm còn độc gã chăn chiên.
Một con vật âm thầm nhón bước,
Mí mắt mở to trước cảnh thần linh.
Dòng sông xanh êm trôi ngàn thuở.
Đám mây lành hiển hiện trong đêm;
Hồn đời lắng cùng thiên thần thinh lặng.
Những ảnh hình nhập nhoạng lướt nhanh.


(Hà Lập Nhân phiên bừa)


Seele des Lebens

Verfall, der weich das Laub umdüstert,
Es wohnt im Wald sein weites Schweigen.
Bald scheint ein Dorf sich geisterhaft zu neigen.
Der Schwester Mund in schwarzen Zweigen flüstert.
Der Einsame wird bald entgleiten,
Vielleicht ein Hirt auf dunklen Pfaden.
Ein Tier tritt leise aus den Baumarkaden,
Indes die Lider sich vor Gottheit weiten.
Der blaue Fluß rinnt schön hinunter,
Gewölke sich am Abend zeigen;
Die Seele auch in engelhaftem Schweigen.
Vergängliche Gebilde gehen unter.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét